Yếu tố cấu thành thứ ba của sự lãnh đạo liên quan đến phong cách,
hành vi của người lãnh đạo và bầu không khí mà họ tạo ra. Cải thiện mối quan hệ
giữa các cá nhân, xây dựng hệ thống thành một tập thể đoàn kết, vững mạnh và
dẫn dắt tập thể hoàn thành mục đich và mục tiêu, đó là một nhiệm vụ quan trọng
của nhà quản lý.
Điều này phụ thuộc vào phong cách và hành vi của người lãnh đạo vậ
có ảnh hưởng đến động cơ thúc đẩy, từ đỏ ảnh hưởng đến kết quả làm việc của cá
nhân cũng như hệ thống.
Phân biệt lãnh đạo và quản lý
Đây là hai thuật ngữ thưởng được sử dụng với nghĩa tương đồng và
do đó dường như vẫn còn sự nhầm lẫn nào đó trong cách phân biệt hai khái niệm
“lãnh đạo” và “quản lý”.
Như đã nêu ở trên, lãnh đạo bao hàm hai ý nghĩa đối với nhà quản
lý. Thứ nhất, lãnh đạo có nghĩa là gây ảnh hưởng tới những người khác, để họ tự
nguyện hành động nhằm đạt được mục tiêu chung của hệ thống.,Thứ hai, lãnh đạo
là một chức năng cơ bản trong quá trình quản lý và nếu quan niệm như vậy, thì
quản lý bao gồm nhiều vấn đề hơn lãnh đạo, mặc dù sự thật là một nhà lãnh đạo
giỏi hầu như chắc chắn là một nhà quản lý giỏi.
John C.Maxwell – người được đánh giá là bậc thầy nổi tiếng thế
giới về nghệ thuật lãnh đạo – đã viết: “Đảm bảo những người khác hoàn thành
công việc là thành công của nhà quản lý. Biết khích lệ những người khác làm
việc tốt hơn là thành công của nhà lãnh đạo”.
Các nhà quản lý là những người được bổ nhiệm, có quyền lực pháp
lý. Ngược lại, người lãnh đạo có thể có hoặc không có vị trí quản lý nhất định trong
hệ thống.
Nhiệm vụ của người quản lý là làm như thế nào để thực hiện được
mục tiêu của hệ thống. Họ sử dụng quyền lực từ vị trí, cơ cấu tổ chức và hệ
thống thể chế (kế hoạch, quy tắc, quy chế, thủ tục…) để thực hiện nhiệm vụ của
mình. Còn nhiệm vụ của người lãnh đạo là làm thế nào để thúc đẩy mọi người hành
động một cách tự nguyện và nhiệt tình vì mục tiêu chung. Họ có thể gây ảnh
hưởng đến những người khác mà không nhất thiết phải dùng quyền lực chính thức.
Từ khóa tìm kiếm nhiều: 48 nguyên tắc quyền lực